Theo đơn khởi kiện, ông Huỳnh Lê Dũng được Công ty cổ phần Hòa Việt nhận vào làm việc từ tháng 11/1989. Năm 1995, ông Dũng được Công ty cổ phần Hòa Việt ký hợp đồng lao động không xác định thời hạn. Đến ngày 1/6/2016, Công ty cổ phần Hòa Việt ký lại hợp đồng lao động không xác định thời hạn với ông Dũng. Công việc của ông Dũng là công nhân vận hành dây chuyền chế biến thuốc lá, với mức lương trên 7 triệu đồng/tháng.
Từ ngày 29/6/2016 - 1/9/2017, Công ty cổ phần Hòa Việt cho ông Dũng ngừng việc. Theo đó, tổng số ngày ông Dũng ngừng việc là 105 ngày. Trong thời gian ngừng việc, Công ty trả tiền lương ngừng việc cho ông Dũng chỉ bằng với mức lương tối thiểu vùng do Nhà nước quy định từng năm (năm 2016 là 3.500.000 đồng/tháng và năm 2017 là 3.750.000 đồng/tháng) mà không thỏa thuận với người lao động.
Cho rằng Công ty trả tiền lương ngừng việc chỉ bằng mức lương tối thiểu vùng mà không thỏa thuận với người lao động là trái với luật định, nên ông Dũng đã làm đơn khởi kiện để đòi quyền lợi.
Ngày 6/11/2018, Tòa án nhân dân thành phố Biên Hòa đã đưa ra xét xử sơ thẩm vụ việc “Tranh chấp tiền lương ngừng việc” và bác toàn bộ nội dung đơn khởi kiện của ông Dũng.
Được sự hỗ trợ của các luật sư thuộc Trung tâm Tư vấn pháp luật Công đoàn (Liên đoàn Lao động tỉnh Đồng Nai), ông Dũng tiếp tục làm đơn kháng cáo lên Tòa án nhân dân tỉnh Đồng Nai.
Tòa án nhân dân tỉnh Đồng Nai đã tuyên chấp nhận toàn bộ yêu cầu khởi kiện, kháng cáo của ông Dũng, buộc Công ty cổ phần Hòa Việt phải trả cho ông Dũng khoản tiền lương ngừng việc còn thiếu của năm 2016 và 2017 là 13.413.000 đồng.