Theo cáo trạng, tháng 12/2009, bị cáo Ngô Minh Chiến vay ngân hàng 8 tỉ đồng. Do cần tiền để đáo hạn ngân hàng, ngày 13/7/2010, vợ chồng bị cáo Chiến cùng ông Nguyễn Văn Tuệ (53 tuổi, ngụ Thành phố Hồ Chí Minh) đến Phòng Công chứng số 1 Bình Phước soạn thảo hợp đồng vay của ông Tuệ 9 tỉ đồng. Mặc dù lời khai các bên còn mâu thuẫn về số nợ gốc và lãi nhưng có căn cứ xác định số tiền gốc mà ông Tuệ cho bị cáo Chiến vay hơn 8,76 tỉ đồng.
Sau đó, bị cáo Chiến trả ông Tuệ 3 lần (vào năm 2010) với số tiền 6,5 tỉ đồng; còn nợ hơn 2,26 tỉ đồng. Nhằm chiếm đoạt tiền của ông Tuệ, ngày 10/1/2014, Chiến đã dùng thủ đoạn gian dối, cung cấp tờ giấy trả nợ ngày 31/12/2010 cho Cơ quan điều tra để làm chứng cứ chứng minh đã trả hết tiền cho ông Tuệ…
Theo Hội đồng xét xử, đối với nội dung viết trong tờ giấy trả tiền đề ngày 30/12/2010 có sự trùng lặp, lủng củng, không rõ ràng, được thực hiện bằng nhiều chất liệu mực và viết sát lên phần trên của tờ giấy một cách bất thường. Hội đồng xét xử cho rằng đủ cơ sở khẳng định sau khi vay của ông Tuệ, vợ chồng bị cáo Chiến đã trả 3 lần cho ông Tuệ với tổng số tiền 6,5 tỷ đồng. Khi ông Tuệ đòi nợ và tố cáo với Cơ quan công an, Chiến đã viết thêm vào tờ giấy trả tiền ngày 30/12/2010 trước đó có chữ ký của ông Tuệ với nội dung: “Hôm nay ngày 30/12/2010, Chiến trả cho ông Tuệ 9,4 tỷ đồng”. Ngoài ra, bị cáo còn thêm chữ “lãi” vào cuối dòng thứ 4 của tờ giấy này.
Hành vi giả mạo chứng cứ trong giao dịch dân sự này của bị cáo là thủ đoạn gian dối nhằm chối bỏ nghĩa vụ trả nợ của mình đối với ông Tuệ.
Căn cứ Khoản 4, Điều 175, Điều 50, Điều Bộ luật Hình sự năm 2015, Hội đồng xét xử tuyên phạt bị cáo Ngô Minh Chiến 13 năm tù về tội “Lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản”.
Ngoài ra, bị cáo Ngô Minh Chiến và ông Tạ Văn Biết liên đới phải trả tiền gốc hơn 2,26 tỷ đồng; tiền lãi là hơn 2,22 tỷ đồng; tổng cả gốc và lãi là gần 4,49 tỷ đồng.