42 trận đấu và đã có 120 bàn thắng được ghi, đạt tỷ lệ 2,9 bàn/trận - một con số chẳng hề thấp nếu nhìn từ góc độ chuyên môn. Nhưng nếu nhìn kỹ vào danh sách "dội bom" thì thật chạnh lòng bởi sự vắng mặt của những chân sút nội.
1. Nếu cần phải tìm một cái gì đã mất kể từ thời bóng đá Việt lên chuyên thì đó chính là danh hiệu Vua phá lưới. Tất nhiên, thời nào thì trên hàng công của các đội bóng vẫn có những chân sút nội, nhưng kể từ khi xuất hiện những ông Tây đá bóng, việc ghi bàn chỉ còn là chuyện riêng của họ.
Quang Hải - một trong những chân sút “nội” được đánh giá cao, nhưng phong độ khá bất thường. Ảnh: Quốc Khánh - TTXVN. |
Chẳng khó để nhận ra cái ưu thế đó. To cao hơn, khoẻ hơn và cả khả năng tác chiến độc lập tốt hơn trong vùng cấm đã giúp các tiền đạo "Tây" trở thành sự lựa chọn số 1 trên hàng công của các đội bóng. Vì thế, tính từ năm 2003 đến nay, chẳng mùa nào, danh hiệu Vua phá lưới của V-League, giải đấu số 1 trong hệ thống thi đấu quốc gia "thoát" khỏi chân sút ngoại. Khởi đầu với Achilefu của Nam Định cùng 11 bàn, rồi tới Amaobi (15 bàn), Kesley Alves (21)... 4 mùa giải gần đây là 2 lần liên tiếp cho 2 chân sút ngoại của SHB Đà Nẵng là Almeida và Gaston Merlo, trong đó Almeida giữ kỷ lục cho V-League với 23 bàn được ghi vào mùa giải 2008, tức là chỉ kém thành tích của Lê Huỳnh Đức năm 1996 đúng 2 bàn.
V-League 2011 mới chỉ qua 6 vòng đấu, nhưng cái ưu thế của các chân sút ngoại thì đã sớm được khẳng định. Trong danh sách những cầu thủ ghi nhiều bàn thắng nhất, dẫn đầu là Samson Kayode (TĐCS. Đồng Tháp) với 6 bàn, tiếp theo là Vua phá lưới mùa giải trước Gaston Merlo (SHB Đà Nẵng) và Evaldo (Hoàng Anh Gia Lai) cùng 5 lần lập công. Chân sút nội duy nhất là Đình Tùng (Thanh Hoá) cũng chỉ chen chân được vào tốp 3 với 4 bàn qua 6 trận... còn là chỉ là 2 với 1 bàn! Dù vẫn còn đến 20 vòng đấu nữa ở phía trước, nhưng là không sớm khi khẳng định rằng thêm một mùa V-League, Vua phá lưới lại là gương mặt ngoại!
2. Thật khó trách những chân sút nội ngày càng trở nên lép vế bởi cả những nguyên nhân chủ quan và khách quan. Nếu so về đẳng cấp với các tiền đạo ngoại, rõ ràng là họ khó thể sánh bằng, rồi với áp lực thành tích, các đội bóng luôn "ưu tiên" vị trí trên hàng công cho các ông Tây để giải quyết bàn thắng. Thậm chí, đội tuyển quốc gia thời Calisto trước đây cũng đã có lúc gọi vào đội hình những chân sút ngoại nhập tịch như: Kesley Alves, Đinh Hoàng Max cũng để giải tỏa cái áp lực này.
Tuy nhiên, nếu xét kỹ ra thì chính các tiền đạo nội cũng đang tự đánh mất hình ảnh của mình ở cuộc đua trong vòng cấm này. Những Công Vinh, Thanh Bình, Việt Thắng, Anh Đức... mới nhất là Quang Hải, Trọng Hoàng, được đặt nhiều kỳ vọng, nhưng với phong độ thi đấu thất thường đến mờ nhạt, không thể tạo được sự đua tranh cần thiết dù tài năng của các tiền đạo này là hiện hữu. Một Công Vinh đánh mất chính mình sau chấn thương, tới mức gần đây còn bị coi là "vận đen" của Hà Nội T&T để rồi "tự ái" xin tạm ngưng thi đấu; hay phải đến vòng đấu thứ 6 vừa rồi, chân sút Quang Hải mới tìm lại được cảm giác ghi bàn với lần lập công đầu cho N. Sài Gòn đã chứng minh cho sự yếu thế đó.
Và bên cạnh sự "ưu ái" mà các đội bóng dành cho chân sút ngoại, thì cũng phải kể đến một nguyên nhân khác khiến các tiền đạo nội lu mờ ngay chính trên sân đấu của mình. Đó là việc các ông bầu cứ thi nhau phá giá thị trường bằng những bản hợp đồng bạc tỷ để chiêu mộ nội binh tên tuổi khiến họ trở nên ngộ nhận về khả năng, trình độ thực của mình mà quên đi sức cạnh tranh lớn của ngoại binh.
3. Với những chân sút nội, chỉ có việc chăm chỉ rèn luyện, ý chí thi đấu mới giúp họ có được phong độ ổn định và nâng cao đẳng cấp của chính mình. Còn không, hy vọng danh hiệu Vua phá lưới sẽ chỉ mãi là giấc mơ và tình trạng tiền đạo ngoại "át" tiền đạo nội không chỉ mang đến hiệu ứng xấu cho từng đội bóng mà còn cho cả đội tuyển quốc gia.
Thất bại tại SEA Games 2009, rồi gần nhất là AFF Cup 2010, trong số rất nhiều nguyên nhân, có một nguyên nhân không nhỏ, đó là bóng đá Việt Nam đang ngày càng khan hiếm những chân sút có đẳng cấp mỗi khi bước ra đấu trường quốc tế. Ngoại binh cho đội tuyển, khả năng ấy đã không được tính đến vì nhiều lý do khác nhau, nhưng rõ ràng để có được tiền đạo nội giỏi, thì đó là bài toán của cả nền bóng đá.
Vũ Minh