Về chiều, khi hoàng hôn đổ xuống, cửa biển càng thêm lung linh, huyền ảo hơn nên thu hút rất đông người dân trong và ngoài xã về thưởng ngạn, tắm biển.
Biển Sa Cần là một trong năm cửa biển của người dân Quảng Ngãi, nằm ở vị trí phía đông bắc của huyện Bình Sơn, nơi sông Trà Bồng (hay sông Châu Tử) đổ ra biển đông. Sách xưa gọi Sa Cần là Thái Cần hay Thể Cần.
Cả vùng xung quanh cửa Sa Cần là một “hợp thể” của vẻ quyến rũ, thơ mộng, ngay bên cạnh Vũng Quýt, nay gọi là Dung Quất.
Sông Trà Bồng chạy đến gần cửa biển thì mở rộng lòng, nước rất êm. Giữa lòng sông nổi lên một quả núi nhỏ với nhiều tảng đá lớn chồng chất lên nhau, gọi là hòn Bà, còn gọi là “Ghềnh Thạch Bàn”.
Bên ngoài cửa biển, đối diện với hòn Bà và lớn hơn hòn Bà chính là hòn Ông, cũng nhiều đá nhưng có cây cối xanh tốt. Về phía tả ngạn cửa biển còn có hòn Kẽm, núi Cổ Ngựa.
Bên cạnh hòn Ông, hòn Bà, với cảnh sông nước êm đềm, ghe thuyền tấp nập, là các làng chài hai bên cửa biển rợp bóng dừa, rừng dương. Phía tả ngạn là xã Bình Thạnh, với bãi Khe Hai sạch sẽ nằm cách cửa biển không xa thu hút rất nhiều du khách đến nghỉ ngơi, tắm biển. Phía hữu ngạn là các xã Bình Ðông, Bình Thuận với các gành đá dựng đứng mặc sóng gió vỗ vào bờ.
Sa Cần không chỉ quyến rũ bởi vẻ thơ mộng của thiên nhiên mà còn hấp dẫn bởi nét sinh hoạt đặc trưng của ngư dân quanh cửa biển với tục thờ cá Ông, hội đua thuyền, hát bả trạo… rất phù hợp với việc phát triển ngành kinh tế không khói, góp phần hỗ trợ người dân nơi đây đảm bảo cuộc sống, thoát nghèo bền vững.