Ngày 17/12, Tòa án nhân dân tỉnh Tiền Giang mở phiên tòa xét xử sơ thẩm đối với bị cáo Võ Văn Minh (sinh năm 1980, ngụ xã An Cư, huyện Cái Bè, Tiền Giang) về hành vi “cưỡng đoạt tài sản” với số tiền lên đến 500 triệu đồng.
Theo cáo trạng, Võ Văn Minh thuê mặt bằng tại khu vực ngã ba An Cư (thuộc xã An Cư, huyện Cái Bè, tỉnh Tiền Giang) bán quán ăn và nước giải khát. Ngày 3/12/2014, Minh lấy chai nước Number 1, là sản phẩm của Công ty TNHH Tân Hiệp Phát (có trụ sở tại phường Vĩnh Phú, thị xã Dĩ An, tỉnh Bình Dương) bán cho khách và phát hiện bên trong chai nước có con ruồi nên nảy sinh ý định dùng chai nước Number 1 để tống tiền doanh nghiệp.
Minh nhiều lần đe dọa Công ty TNHH Tân Hiệp Phát, yêu cầu phải giao cho Minh số tiền 1 tỉ đồng. Sau nhiều lần thương lượng, Minh đồng ý giảm xuống còn 500 triệu đồng để đổi lấy sự im lặng. Minh còn dọa, nếu Công ty TNHH Tân Hiệp Phát không giao tiền, Minh sẽ cung cấp thông tin cho báo chí đăng tải rộng rãi và in 5.000 tờ rơi nêu lại sự việc trên nhằm làm mất uy tín, thương hiệu của doanh nghiệp.
Trước sự đe dọa của Minh, Công ty TNHH Tân Hiệp Phát buộc phải đồng ý giao cho Minh số tiền 500 triệu đồng theo yêu cầu. Ngày 27/1/2015, nhân viên của Công ty TNHH Tân Hiệp Phát hẹn gặp Minh tại một quán nước giải khát tại ấp Hậu Vinh, xã Hậu Thành, huyện Cái Bè (tỉnh Tiền Giang) để giao cho Minh số tiền trên. Tại đây, khi Minh vừa nhận 500 triệu đồng và bỏ vào cốp xe máy thì bị Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an tỉnh Tiền Giang bắt quả tang.
Tại phiên tòa, đại diện nguyên đơn dân sự là Công ty TNHH Tân Hiệp Phát yêu cầu Minh phải xin lỗi về hành vi của mình và xin Hội đồng xét xử giảm nhẹ hình phạt để bị cáo sớm trở về với vợ con do bị cáo có hoàn cảnh khó khăn.
Đại diện Viện Kiểm sát nhân dân giữ quyền công tố tại phiên tòa khẳng định, việc truy tố bị cáo Võ Văn Minh về hành vi “cưỡng đoạt tài sản” là hoàn toàn có căn cứ. Xuất phát từ lòng tham muốn hưởng thành quả lao động của người khác nên khi phát hiện chai nước có con ruồi, bị cáo đã dùng chai nước này uy hiếp, đe dọa để tống tiền doanh nghiệp. Hành vi của bị cáo không những xâm hại đến tài sản của tổ chức mà còn ảnh hưởng không tốt đến dư luận, gây tâm lý hoang mang cho doanh nghiệp… Trước những căn cứ trên, công tố viên đã đề nghị cần thiết áp dụng hình phạt cho bị cáo từ 12 đến 13 năm tù.
Phía đại diện Viện Kiểm sát cũng khẳng định hành vi của bị cáo đủ yếu tố cấu thành tội “cưỡng đoạt tài sản”. Bị cáo có vai trò là tổ chức, cá nhân cung ứng dịch vụ nhằm sinh lợi chứ không phải là người tiêu dùng nên bị cáo không bị thiệt hại gì trong vụ án.
Ngày 18/12, phiên tòa tiếp tục làm việc.