(tiếp theo và hết)
6. Ernst Happel
Ernst Happel và cú đúp vô địch (Cúp C1, Bundesliga) tại Hamburg. Ảnh: fifa.com |
Người mà Jose Mourinho muốn vượt qua nhất trong sự nghiệp huấn luyện không phải Pep Guardiola, mà là Ernst Happel. Huyền thoại vĩ đại của bóng đá Áo, đó chính là ông. Bởi vì Happel gần như đã giành mọi danh hiệu tại những nơi mà ông đặt chân đến. Đặc biệt, ông đã giành 2 Cúp C1 châu Âu cùng với 2 CLB khác nhau (Feyenoord 1970 và Hamburg 1983) - điều mà chỉ Ottmar Hitzfeld và… Mourinho làm được. Trung bình “Gã du mục không bao giờ mệt mỏi”, Happel luôn giành được ít nhất một danh hiệu trong mỗi thập kỷ cầm quân. Đến 66 tuổi, ông vẫn còn làm HLV đội tuyển Áo, sau nhiều năm bôn ba ở Hà Lan, Tây Ban Nha và Đức. Tiếc rằng, sự nghiệp của Happel không thể kéo dài hơn: Vài ngày sau sinh nhật lần thứ 67 (năm 1992), ông đã qua đời vì bệnh ung thư phổi.
7. Helenio Herrera
Herrera đã tạo nên một cuộc cách mạng chiến thuật. |
Ông vẫn được biết đến là cha đẻ của phong cách bóng đá Catenaccio (phòng ngự bê tông của người Italia). Sinh ra tại Áchentina, dành toàn bộ sự nghiệp cầu thủ tại Pháp và tạo dựng tên tuổi trong làng HLV tại Italia, Herrera đã trải qua một hành trình kỳ lạ. Sau khi giúp Inter Milan giành 2 Cúp C1 châu Âu năm 1964 và 1965, ông đã tiếp tục sự nghiệp huấn luyện đỉnh cao cho tới năm 1981, tại Barcelona. Khi đó, Herrera 71 tuổi. Niềm đam mê bóng đá luôn nguyên vẹn trong Herrera. Nó đã theo ông cho tới khi ông nằm xuống vĩnh viễn, vào năm 1997. Ngoài bảng thành tích đồ sộ, Herrera còn để lại dấu ấn lớn tại 3 đội tuyển khác nhau (Italia, Tây Ban Nha và Pháp), đặc biệt là về lối chơi và về cách chuẩn bị tâm lý trước mỗi trận đấu. Dù bị chỉ trích là tiêu cực, nhưng Catenaccio cho tới ngày nay vẫn là một cuộc cách mạng về lối chơi trong bóng đá.
8. Guy Roux
Không nổi tiếng như Arsene Wenger, nhưng Guy Roux mới thực sự là hiện thân của tình yêu vĩnh cửu trong làng bóng đá Pháp. Năm 23 tuổi, Roux đã bắt đầu dẫn dắt Auxerre, sau khi kết thúc một sự nghiệp cầu thủ khiêm tốn. Trong 44 năm, từ năm 1961 - 2005, Roux đã dành hết cho Auxerre. Công việc huấn luyện của Roux chỉ bị ngắt quãng đôi chút bởi thời gian thực hiện nghĩa vụ quân sự và một mùa giải (2000-2001) làm giám đốc thể thao của CLB. Dưới sự dẫn dắt của Roux, Auxerre đã giành chức vô địch ở tất cả các giải đấu của bóng đá Pháp, từ giải vô địch vùng, giải nghiệp dư, cho tới giải hạng 2 và giúp Auxerre lần đầu thăng hạng Nhất vào năm 1980. Đến năm 1996, ông đã giúp Auxerre giành chức vô địch Pháp, bên cạnh 4 chiếc Cúp quốc gia Pháp. Với 894 trận trong 27 năm trụ ở hạng đấu cao nhất của bóng đá Pháp, Roux rõ ràng không đơn thuần là một biểu tượng của Auxerre.
9. Otto Rehhagel
“King Otto” đã hai lần đi vào lịch sử bóng đá thế giới. Lần đầu tiên là sự kiện không ai có thể quên được: Tại Lixbon ngày 4/7/2004, ông đã giúp đội tuyển Hy Lạp tạo nên cơn địa chấn khi giành chức vô địch Euro. Lần thứ hai, đó là khi nhà cầm quân người Đức dẫn dắt đội tuyển Hy Lạp tại World Cup 2010: Ở tuổi 71 và 317 ngày, Rehhagel đã trở thành HLV nhiều tuổi nhất trong lịch sử giải đấu. Phần thưởng dành cho ông? Chiến thắng đầu tiên của Hy Lạp tại sân chơi thế giới (2-1 trước Nigiêria). 1 nhưng cũng là quá nhiều!
10. Ivor Powell
Đây có lẽ là cái tên mà không nhiều người hâm mộ bóng đá biết đến. Cũng chẳng có gì lạ, bởi HLV người xứ Wales không giành Cúp thế giới, cũng không giành Cúp châu Âu. Nhưng vào tháng 5/2010. Ivor Powell lại lập nên một kỷ lục: Giải nghệ ở tuổi 93. Powell khởi đầu sự nghiệp HLV tại Port Vale năm 1951, trước khi xuất hiện tại Bradford City, Carlisle United và PAOK Salonika. Nhưng phần lớn sự nghiệp của Powell gắn liền với Bath City, đội bóng hạng 4 mà ông đã dẫn dắt vào tới vòng 1 FA Cup 2002-2003. Dù sao, bảng thành tích… trống rỗng đó cũng không thể ngăn cản Powell được ghi tên tại sảnh danh vọng của bóng đá Wales và trở thành thành viên danh dự của Hoàng gia Anh năm 2008.
Bảo An