Chúng tôi là “Pháo thủ”:

Kéo 'đại pháo' tới Mỹ Đình

Dù Arsenal đã nhiều năm không giành danh hiệu, nhưng không thể phủ nhận sân Emirates đang sở hữu một loạt tài năng hàng đầu của bóng đá thế giới. Dù yêu hay ghét, vẫn phải thừa nhận rằng các “Pháo thủ” ấy đang trình diễn thứ bóng đá hấp dẫn đến mê hoặc lòng người. Hãy cùng điểm mặt những cái tên đáng chú ý nhất của Arsenal sẽ xuất hiện tại sân Mỹ Đình (Hà Nội) vào ngày 17/7 tới đây.

 

Jack Wilshere



Wilshere chắc chắn là sản phẩm nổi bật nhất của lò đào tạo trẻ Arsenal trong vài mùa giải gần đây. Tiền vệ sinh năm 1992 này có tiềm năng trở thành một cầu thủ người Anh mang tính biểu tượng, vốn luôn thiếu trong đội hình đa quốc gia của Arsenal.


Trong một tập thể nhiều quốc tịch, sự nổi lên mạnh mẽ của Wilshere rõ ràng đã làm hồi sinh những ký ức tươi đẹp về thời kỳ Tony Adams, Martin Keown hay David Seaman dưới bàn tay của Arsene Wenger. Anh có khả năng chuyền bóng ngắn rất tốt, kỹ thuật cá nhân khéo léo, nhãn quan thuộc hàng đẳng cấp. Chơi ở tuyến giữa, Wilshere rất hăng hái, không ngại va chạm dù có thể hình nhỏ con. Quan trọng hơn, Wilshere còn có "bản năng" thủ lĩnh, thứ vẫn tương đối mơ hồ ở sân Emirates. Đó chính là phẩm chất của một đội trưởng tương lai.


Ra mắt đội tuyển quốc gia vào tháng 8/2010, Wilshere đã trải qua các lứa U của Anh đầy ấn tượng. Với màn trình diễn sáng chói, số 10 của Arsenal đã được trao giải cầu thủ trẻ xuất sắc của Hiệp hội cầu thủ nhà nghề mùa giải 2010-2011.

 

Lukas Podolski



Ngôi sao người Đức là một trong những bản hợp đồng nổi bật trong làn sóng mua sắm ồ ạt của Arsenal mùa hè năm 2012. Vốn là một trung phong, Poldolski trở nên đa năng dưới bàn tay của Wenger. Tại sân Emirates, anh khá nhiều lần được xếp ở vị trí tiền vệ cánh trái, tận dụng khả năng sử dụng chân thuận và tốc độ của mình. Podolski từng bày tỏ niềm vui khi được chơi ở bất kỳ vị trí nào trong đội hình CLB và trên thực tế đã đáp ứng được phần nào yêu cầu đó.


Kinh nghiệm là điểm mạnh nhất của Podolski, với nhiều năm thi đấu cho đội tuyển Đức, trong đó có 3 kỳ Euro, 2 kỳ World Cup. Tuy nhiên, thành tích 16 bàn thắng trong 42 trận cho Arsenal không thực sự tích cực cho một cầu thủ vốn từng là tay săn bàn hàng đầu tại Cologne. Điểm bất lợi cho Podolski là anh không được thi đấu chính thức thường xuyên, do sự cạnh tranh trên hàng công là rất khốc liệt, với sự hiện diện của Gervinho, Olivier Giroud và Theo Walcott.

 

Theo Walcott



Ngay từ khi thi đấu cho Southampton, Walcott đã được cả nước Anh chú ý. Manchester United đã từng đặt anh vào tầm ngắm, nhưng Arsenal mới là lựa chọn cuối cùng. Khi Arsenal ký hợp đồng với Walcott với số tiền 5 triệu bảng vào năm 2006, người ta đã nghĩ cái giá ấy quá chát cho một cầu thủ mới 16 tuổi. Nhưng thực tế 7 năm qua đã chứng minh điều ngược lại.


Là một trong những cầu thủ chạy nhanh nhất giải Ngoại hạng Anh, Walcott được Wenger “đóng đinh” tấn công ở cánh phải. Khả năng căng bóng từ biên của anh cũng là một vũ khí sắc bén mà không ít tiền đạo của Arsenal đã được hưởng lợi, nhiều nhất phải kể đến Robin van Persie. Trên thực tế, Walcott cũng phù hợp với lối chơi bó vào trong của một tiền đạo và ghi được tới 21 bàn thắng trong mùa giải 2012-2013 cho các “Pháo thủ”. Anh chính là nhân tố chủ chốt giúp CLB hồi sinh thần kỳ trong giai đoạn cuối mùa giải để đánh bại Tottenham Hotspur, giành lấy vị trí thứ 4.


Tại đội tuyển Anh, Walcott gây bất ngờ lớn khi được gọi vào danh sách thi đấu tại World Cup 2006. Nhưng HLV Sven-Goran Eriksson đã không sử dụng anh một phút nào, dẫn đến một làn sóng chỉ trích cả ông lẫn cậu học trò trẻ. Với chỉ 4 bàn thắng trên đấu trường quốc tế cho đến nay, Walcott dường như còn nhiều điều phải chứng tỏ với người hâm mộ trong nước.

 

Alex Oxlade-Chamberlain



Con đường đi của Alex Oxlade-Chamberlain giống với Theo Walcott như hai giọt nước. Nổi danh ở Southampton, được các CLB hàng đầu nước Anh theo đuổi, ký hợp đồng với Arsenal và khẳng định mình bằng tốc độ siêu việt, Oxlade-Chamberlain gánh trên mình những kỳ vọng rất lớn. Đáng buồn là màn ra mắt của “The Ox” diễn ra ở hoàn cảnh không thể tồi tệ hơn khi anh góp mặt trong trận thua tan tác 2-8 của đội nhà trước Manchester United đầu mùa giải 2011-2012.


Là một cầu thủ giàu sức mạnh, anh còn có khả năng bứt tốc nhanh, rất lý tưởng cho các pha phản công của Arsenal. Chơi tiền vệ cánh, anh cũng ưa thích các đường chuyền chia cắt hàng hậu vệ đối phương, đúng với triết lý của Wenger.


Tất nhiên, Oxlade-Chamberlain còn non kinh nghiệm, vì thế chưa cho thấy sự tập trung, tính chính xác cao trong một thời gian dài. Rất có thể trong tương lai, “The Ox” sẽ được chuyển thành một tiền vệ trung tâm, viễn cảnh mà ông Wenger đã vạch ra, một khi cầu thủ này trưởng thành hơn.



Trần Anh

Chúng tôi là “Pháo thủ”
Chúng tôi là “Pháo thủ”

Chuyến viếng thăm của Arsenal vào giữa tháng 7 này được xem là sự kiện lịch sử của bóng đá Việt Nam, bởi đây chính là một trong những đội bóng lớn hiếm hoi của châu Âu và thế giới nhận lời sang Việt Nam đá giao hữu.

Chia sẻ:
Từ khóa:

doanh nghiệp - Sản phẩm - Dịch vụ Thông cáo báo chí Rao vặt

Các đơn vị thông tin của TTXVN