Các đại biểu dự tọa đàm cho rằng ở Việt Nam vẫn chưa có nghiên cứu cụ thể về tình trạng bạo lực với phụ nữ, trẻ em nhưng có thể ước tính khoảng trên 50% phụ nữ từng phải chịu ít nhất một trong ba dạng bạo lực về thể xác, tình dục hoặc tinh thần trong đời.
Bạo lực với phụ nữ, trẻ em diễn ra dưới nhiều hình thức, ở nhiều môi trường khác nhau, từ trong gia đình tới cộng đồng, xã hội. Bạo lực gây lên những trở ngại cho nỗ lực thúc đẩy phát triển bền vững, gìn giữ hòa bình và bình đẳng trong mọi xã hội.
Theo Thứ trưởng Bộ Lao động - Thương binh và Xã hội Nguyễn Thị Hà, thời gian qua, Việt Nam luôn chú trọng thực thi các giải pháp nhằm bảo đảm an sinh xã hội, thực hiện các mục tiêu phát triển bền vững, bảo đảm quyền con người, trong đó có quyền của phụ nữ và thực thi bình đẳng giới.
Bộ Lao động - Thương binh và Xã hội đã triển khai các hoạt động, xây dựng một số mô hình, như: địa chỉ tin cậy, nhà tạm lánh tại cộng đồng, cơ sở trợ giúp nạn nhân bạo lực trên cơ sở giới; trung tâm công tác xã hội cung cấp dịch vụ bình đẳng giới; trường học an toàn, thân thiện, không bạo lực; thành phố an toàn, thân thiện với phụ nữ, trẻ em..., góp phần từng bước nâng cao nhận thức của cộng đồng, giảm thiểu nguy cơ, cải thiện chất lượng dịch vụ hỗ trợ nạn nhân bạo lực trên cơ sở giới.
Tuy nhiên, so với dạng bạo lực khác, việc xử lý, can thiệp kịp thời các vụ việc bạo lực tình dục đối với phụ nữ, trẻ em gái còn gặp những khó khăn nhất định. Cụ thể như: phụ nữ khó tố cáo các vụ việc bị bạo lực tình dục và tìm kiếm sự hỗ trợ, tư vấn kịp thời so với những vấn đề về bạo lực thể xác. Việc xử lý, can thiệp đôi lúc chưa kịp thời, chưa thỏa đáng đã gây ra sự bất bình trong xã hội.
Tại tọa đàm, các đại biểu đã trao đổi về các hành vi bạo lực đối với phụ nữ, trẻ em gái; chia sẻ những khoảng trống trong chính sách, dịch vụ hỗ trợ cho nạn nhân bạo lực tình dục hiện nay ở Việt Nam; đưa ra thông tin, bài học kinh nghiệm liên quan đến việc phòng ngừa, ứng phó bạo lực tình dục đối với phụ nữ, trẻ em gái ở góc độ trong nước và quốc tế.
Bà Đỗ Thị Thu Hà, đại diện Quỹ Dân số Liên hợp quốc tại Việt Nam chỉ ra thực tế: bạo lực và quấy rối tình dục thường được coi là chủ đề nhạy cảm, khó chia sẻ, thảo luận trước công chúng. Hơn nữa, những định kiến chống lại nạn nhân bạo lực tình dục khiến cho họ không được bảo vệ một cách đầy đủ, còn phải đối mặt với những hậu quả tiêu cực khi lên tiếng và đi tìm công lý.
Họ thường bị đổ lỗi, đồng thời phải chịu trách nhiệm đối với những hành vi bạo lực hay quấy rối. Chính vì vậy, nhiều người không tin vào các câu chuyện phụ nữ đã chia sẻ, thậm chí nhiều người còn quay lưng, chống lại họ, đẩy họ vào tình thế phải im lặng.
Để giải quyết vấn đề bạo lực từ nhiều phía khác nhau, một số ý kiến đề nghị cần thiết lập các dịch vụ hỗ trợ có chất lượng, bao gồm các dịch vụ chăm sóc sức khỏe, hỗ trợ tâm lý, an toàn, trợ giúp pháp lý và hệ thống tư vấn hỗ trợ thông tin dễ tìm, dễ tiếp cận với nạn nhân bị bạo lực tình dục; cần thay đổi suy nghĩ, thái độ của người dân về bạo lực giới, đặc biệt là bạo lực tình dục, bao gồm cả quấy rối tình dục.
Bên cạnh đó, các bộ, ngành liên quan cần có số liệu thống kê quốc gia toàn diện về bạo lực tình dục đối với phụ nữ, trẻ em gái trong mọi môi trường; cải thiện hệ thống pháp luật hiện hành đối với bạo lực tình dục, trong đó, cần chú ý đến việc đưa ra xét xử mọi hình thức bạo lực đối với phụ nữ, trẻ em gái...