Tòa cũng tuyên phạt Hoàng Văn Độ (sinh năm 1992, trú tại tỉnh Bình Dương) mức án 5 năm tù về tội Mua bán người.
Theo cáo trạng, Lê Thị Bích Phượng và Nguyễn Hoàng Phong có mối quan hệ quen biết nhau từ đầu năm 2021, khi Phong làm nhân viên phục vụ quán karaoke Thanh Trúc, tại ấp Qui Lân 6, xã Thạnh Quới, huyện Vĩnh Thạnh, thành phố Cần Thơ còn Phượng làm quản lý quán karaoke Khánh Toàn ở ấp Vĩnh Lộc, thị trấn Vĩnh Thạnh,
Trong quá trình làm việc, Phượng quen biết ông H.V.M, chủ quán karaoke Thu Ngân 2 ở huyện Cờ Đỏ, thành phố Cần Thơ.
Khoảng tháng 10/2021, ông M. đề nghị Phượng làm quản lý quán karaoke Thu Ngân 2 theo hình thức cùng kinh doanh: Ông M. có cơ sở vật chất là quán và phòng karaoke Thu Ngân 2, còn Phượng tìm và quản lý tiếp viên nữ phục vụ khách tại quán karaoke. Hai bên thỏa thuận tiền khách đến ăn uống, hát karaoke thì ông M. thu và hưởng, còn tiền tiếp viên nữ phục vụ khách cho (gọi tiền bo) thì Phượng lấy.
Sau khi thống nhất, Phượng thuê 3 phòng trọ tại quán karaoke Thu Ngân 2 của ông M., trong đó Phượng ở một phòng, còn hai phòng cho các tiếp viên nữ, bao gồm cả tiếp viên nữ đến xin việc và các tiếp viên nữ Phượng mua về để phục vụ tiếp khách tại quán. Phượng thuê hai người về quản lý, thu tiền bo của những tiếp viên nữ mà Phượng bỏ tiền ra mua khi Phượng vắng mặt và canh giữ không để họ bỏ trốn.
Để thu lợi từ tiền bo của khánh qua nữ tiếp viên phục vụ quán, Phượng và Nguyễn Hoàng Phong đã bàn tính thống nhất với nhau khi Phong có người nữ nào cần bán thì chụp hình ảnh, thông tin và gửi qua Zalo cho Phượng và nói giá bán mỗi người. Khi Phượng đồng ý mua người, các bị cáo hẹn cách thức, địa điểm giao người, nhận tiền.
Phượng sẽ trực tiếp nhận người và thanh toán trả tiền mặt hoặc chuyển khoản. Số tiền Phượng bỏ ra để mua các nạn nhân từ 35 – 65 triệu đồng/người. Sau khi mua được người thì Phượng ép các bị hại viết giấy nợ với số tiền cao hơn tiền Phượng bỏ ra, sau đó bắt làm phục vụ tại quán karaoke Thu Ngân 2 để trả nợ cho mình.
Với cách thức như trên Phượng và Phong đã lừa gạt để trao đổi mua bán 5 bị hại (trong đó có hai em chưa đủ 16 tuổi, 4 em là người dân tộc thiểu số). Do lo sợ và mong muốn có việc làm ổn định theo lời hứa hẹn của các đối tượng nên các bị hại thực hiện theo yêu cầu. Nhưng thực chất các em không nợ tiền, đây chỉ là khoản tiền mua bán người giữa Phong và Phượng.
Trong vụ án này, các nạn nhân lên mạng xã hội tìm việc làm thì được một số đối tượng hứa hẹn sẽ giúp tìm việc phục vụ ở các quán cà phê nhưng sau đó bị bán vào làm phục vụ tại quán karaoke.
Trong 4 bị cáo, Hoàng Văn Độ và Nguyễn Thị Kim Yến tham gia 2 vụ bán các cô gái cho Phong sau đó Phong tiếp tục bán lại cho Phượng.