Tờ Bưu điện Hoa Nam Buổi sáng (Hong Kong, Trung Quốc) ngày 18/3 cho biết các chuyên gia cảnh báo rằng những biện pháp kiềm chế dịch mà nhiều quốc gia khác thực hiện có nguy cơ không hiệu quả tại Ấn Độ.
Ấn Độ có 137 ca nhiễm SARS-CoV-2 và 3 trường hợp tử vong. Nước này đang tìm cách kiềm chế dịch bằng cách đóng cửa biên giới, xét nghiệm du khách nhập cảnh và theo dõi lịch trình của người có kết quả dương tính.
Ngày 17/3, Hội đồng Nghiên cứu Y học Ấn Độ tuyên bố đã tăng cường xét nghiệm 8.000 mẫu/ngày thay vì mức 500 mẫu/ngày hiện nay. Tổng giám đốc Hội đồng Nghiên cứu Y học Ấn Độ Balram Bhargava cho biết không có bằng chứng về sự lây lan của SARS-CoV-2 trong cộng đồng.
Tuy nhiên, một số chuyên gia tại đất nước 1,3 tỷ dân quan ngại rằng những biện pháp này sẽ không đủ hiệu quả để ngăn chặn SARS-CoV-2 lây lan. Những biện pháp khác như xét nghiệm diện rộng và cách ly xã hội có nguy cơ không thể triển khai ở những thành phố có mật độ dân số cao và cơ sở y tế khiêm tốn.
Tuy tổng số ca nhiễm không tăng đáng kể tại Ấn Độ nhưng cựu Giám đốc Trung tâm Nghiên cứu Virus Cấp cao – ông Jacob John - nhận định đến 15/4 con số này sẽ tăng gấp 10 lần.
Đến nay, so với những quốc gia khác ở châu Á, Ấn Độ không chịu nhiều ảnh hưởng vì virus SARS-CoV-2. Thủ tướng Narendra Modi cũng khẳng định quốc gia Nam Á này đang dốc sức lực để ngăn chặn lây lan SARS-CoV-2.
Điểm đáng lo ngại tại Ấn Độ là Maharashtra – bang có thủ phủ tài chính Mumbai và mức độ đô thị hóa cao nhất tại Ấn Độ. Riêng bang Maharashtra đã có 39 trường hợp nhiễm virus. Chính quyền bang Maharashtra vào ngày 16/3 đề xuất các biện pháp như đóng cửa các địa điểm công cộng, ngừng tổ chức thi đại học và các công ty tư nhân, cơ quan công quyền cho một nửa nhân viên làm việc tại nhà.
Ngoài diện tích, Ấn Độ còn phải đối mặt với thách thức khác là mật độ dân số cao với 420 người/1 km vuông, so với 148 người/1 km vuông ở Trung Quốc. Các thành phố Ấn Độ thường có nhiều nhà ổ chuột và khu nhà của người thu nhập thấp với điều kiện sống khó khăn.
Ông Srinath Reddy tại Đại học Harvard (Mỹ) phân tích rằng mặc dù Hàn Quốc có thể xét nghiệm cả những người chưa có triệu chứng bệnh nhưng dân số đông tại Ấn Độ khiến điều này là bất khả thi.
Ông Srinath Reddy cũng nhận định: “Cách ly xã hội là điều thường được nhắc đến đối với tầng lớp trung lưu thành thị nhưng nó khó có thể áp dụng với dân số vùng nông thôn hoặc người nghèo bởi họ sống trong những ngôi nhà chật chội và làm việc ở lĩnh vực không phù hợp với cách ly xã hội”.
Một thực trạng đáng lo ngại khác của Ấn Độ là hệ thống y tế công cộng hạn chế. Ông Srinath Reddy cho biết chi tiêu của Ấn Độ dành cho hệ thống chăm sóc sức khỏe nằm trong nhóm thấp nhất thế giới, chỉ chiếm 3,7% tổng sản phẩm quốc nội (GDP). Tại Ấn Độ, các bệnh viện công thường quá tải, còn bệnh viện tư lại quá sức chi trả đối với nhiều người.