Nghiên cứu mới nhất của Tax Justice Network (TJN) - liên minh của Anh gồm các nhà nghiên cứu và những người phản đối nạn trốn thuế và thiên đường thuế - cho hay dòng vốn "tuồn" khỏi các nước đang phát triển, đặc biệt là Nga và Trung Quốc, tăng mạnh.
Phóng viên TTXVN tại London ngày 9/5 dẫn kết quả nghiên cứu trên cho biết đến hết năm 2014, khoảng 1.300 tỷ USD tài sản của các cá nhân Nga nằm ở hải ngoại, trong khi các công dân Trung Quốc có khoảng 1.200 tỷ USD "gửi" ở các "thiên đường thuế".
Malaysia, Thái Lan và Indonesia, những nước có các vụ bê bối tham nhũng lớn trong những năm gần đây, đều nằm trong số những quốc gia có lượng vốn "tuồn" ra nước ngoài nhiều nhất.
Theo ông James S Henry, Giáo sư trường Đại học Columbia - tác giả của nghiên cứu trên, thực tế cho thấy trốn thuế không phải là động cơ duy nhất để các tổ chức hay cá nhân gửi tiền tại các "thiên đường thuế", mà tội phạm hay các tham quan cũng thường sử dụng các "thiên đường thuế" để rửa tiền hoặc "cất giấu" của cải và tiền bạc một cách bí mật và an toàn.
Ngoài ra, các nước sản xuất dầu mỏ lớn như Nigeria và Angola, cùng với Brazil và Argentina cũng là những nước có lượng tiền gửi tại các "thiên đường thuế" khá lớn. Các chủ sở hữu số tiền này sẵn sàng chấp nhận khoản tiền lãi nhỏ thay vì đầu tư theo kiểu sinh lời hay góp phần phát triển kinh tế, miễn là họ có thể đảm bảo độ an toàn và bí mật cho tài sản của mình.
Nghiên cứu của TJN cho hay chỉ cần áp 1% thuế vào khối tài sản được cất giữ tại hải ngoại cũng sẽ mang lại trên 120 tỷ USD mỗi năm, tức xấp xỉ con số 131 tỷ USD ngân sách viện trợ nước ngoài trên toàn cầu.
Theo TJN, tính trung bình, lượng vốn mà các nước đang phát triển chuyển ra nước ngoài tăng khoảng 8%/năm kể từ năm 2010, một phần do các mối quan ngại liên quan đến sự bất ổn định về kinh tế và chính trị.
Nghiên cứu của TJN được công bố vào thời điểm Thủ tướng Anh David Cameron chuẩn bị chủ trì hội nghị chống tham nhũng toàn cầu tại thủ đô London vào ngày 12/5 tới.
TJN mong muốn tại hội nghị này, Thủ tướng Cameron sẽ thúc đẩy việc đạt được thỏa thuận trong một loạt vấn đề, trong đó có việc áp các quy định cứng rắn hơn đối với các ngân hàng, luật sư và các chuyên gia liên quan đến hoạt động che dấu tài chính cũng như thắt chặt các quy định về minh bạch tài chính mà các chính trị gia phải tuân thủ.